Sách Em Là Tiểu Tiên Nữ Của Anh (Bộ 2 Tập), Em Là Tiểu Tiên Nữ Của Anh

-

Trong phần đa tháng năm thanh xuân xinh xắn ấy, hẳn đã có lần có fan như An Tĩnh, rụt rè nhút nhát, ngập xong theo đuổi sở thích của phiên bản thân; hẳn đã từng có fan như è cổ Thuật, riêng lẻ bất cần, lại cũng có lúc trộm ngắm cô bạn bàn trên, từng chút từng chút


Thể loại: hiện tại đại, tx thanh xuân vườn trường, dịu nhàng, ngọt ngào, sủng, nóng áp, nam học bá x cô gái cùng lớp nhút nhát, HE.Độ dài: 77 chương
Tình trạng: trả - đã xuất bản.

Bạn đang xem: Sách em là tiểu tiên nữ của anh

Văn án 1:Trần Thuật: Cô ấy là tiểu Tiên thiếu nữ suốt đời của tôi.Lời đồn vào trường:Hotboy học tốt Trần Thuật vốn ngông nghênh ương bướng vào trường và lại ngoan ngoãn làm bài xích tập giúp cho bạn gái.Đám buôn dưa lê ngưỡng mộ: nữ giới của cậu ta chắc hẳn rằng hoa khôi An Nguyệt.Có người mở ra đính chính tin đồn: “Không yêu cầu hoa khôi! Là em gái của hoa khôi! Giờ thể dục thể thao hôm qua, mình quay về lớp rước đồ, đúng vào lúc tận mắt nhìn thấy è cổ Thuật đang hôn em gái của hoa khôi, hí hí, thiệt là hết lòng say đắm!”Văn án 2:Trần Thuật ấn loại mũ lưỡi trai xuống, tiếng nói khàn khàn: An Tĩnh, cười một chiếc nào.An Tĩnh rụt rè nói: Em còn phải đi làm việc bài tập.Trần Thuật hoàn thành một lát, mến yêu nói: Anh làm cho giúp em, mạng sinh sống cũng giao mang lại em.

An Tĩnh cùng với An Nguyệt là hai mẹ sinh đôi. Người nào cũng nói lần đầu chạm mặt họ, cảm hứng hai bạn rất là như thể nhau.Nhưng trần Thuật vào thời điểm năm lớp mười một ấy, bắt gặp An Tĩnh, lại có suy nghĩ rằng, “Chẳng hề giống như nhau chút nào”.Bởi vị An Nguyệt, đâu bao gồm khiến ánh mắt Trần Thuật đề nghị lưu luyến thọ như khi nhìn An Tĩnh.Trần Thuật với An Tĩnh gặp nhau vào lúc thời gian đẹp tuyệt vời nhất của đời người. Lúc ấy, họ đầy đủ là phần nhiều cô cậu học trò máu nóng bừng bừng, cuộc sống trải qua rất phong phú và đa dạng vui vẻ. An Tĩnh tính tình nhẹ ngoan, lại có chút nhút nhát; nai lưng Thuật lạnh nhạt ngỗ nghịch, là phái nam thần trong mắt chúng ta nữ. Thoạt nhìn đàn họ, y như một hoa lá mảnh mai cùng một khối băng dày vậy.Ấy ráng mà lúc ở bên nhau, bọn họ lại liên hiệp lạ kì.Trần Thuật ngồi vị trí sau bàn của An Tĩnh. Trong giờ đồng hồ học, rất có thể nhìn thấy trơn lưng nhỏ gầy của cô. Cậu từng ngắm nhìn và thưởng thức cô trường đoản cú đằng sau rất lâu như thế, còn trước cả lúc biết rằng mình sẽ hết sức thích bạn này. Thậm chí, người cao ngạo như nai lưng Thuật, chỉ cũng chính vì ngắm đường nét vùng phía đằng sau của An Tĩnh cơ mà cũng có thể đỏ mặt.Trần Thuật so với cái gì rồi cũng thờ ơ, bao gồm cả các nữ giới kiếm cớ nói chuyện, cậu cũng rất có thể không vui mà quăng quật qua, chẳng thèm cho ai một ít mặt mũi. đa số người hay lấy cớ bài khó để được Trần Thuật giảng bài, tuy vậy Trần Thuật lại nói, hỏi cái gì chứ, “Tôi liệu có phải là giáo viên đâu.” Ấy nạm mà cậu nam nhi “khó ở” này lại tự nhiên hỗ trợ An Tĩnnh khi cô gặp rắc rối trên bảng, lưu giữ loát đọc giải thuật cho cô chép vào. Cũng bao gồm cậu nam nhi này đã làm một vấn đề mà trước nay, ngay toàn bộ cơ thể nhà An Tĩnh cũng trước đó chưa từng làm cùng với cô. Nai lưng Thuật nói, An Tĩnh, cậu vẽ rất đẹp lắm.An Tĩnh khi hiện ra đã luôn luôn bị đối chiếu với tín đồ chị sinh song An Nguyệt của mình. Nếu như nói An Nguyệt là phương diện trời rực rỡ, năng động, bản lĩnh; thì An Tĩnh lại là mặt trăng dịu dàng, thậm chí là có phần nhút nhát. An Tĩnh học không tốt như An Nguyệt, đề xuất cô luôn bị áp lực đè nén rất lớn.Cả đơn vị đều cho rằng mấy bức vẽ của An Tĩnh là vô bổ, sẽ có tác dụng cô xao nhãng học tập hành; lại đo đắn đó đó là điều cô vô cùng thích làm. Suy cho cùng, An Tĩnh cũng chỉ muốn nỗ lực của bản thân được công nhận. Cùng rồi è cổ Thuật, cậu nam nhi cao bé đó sẽ đứng ngắm nhìn tấm bảng cô vẽ, nói với cô rằng: “Cậu vẽ đẹp mắt lắm.”Chắc hẳn trong thời học tập sinh, ai ai cũng đã từng có những ngày như thế. Gặp mặt một tín đồ bạn, sau đó chú ý tới tín đồ ta. Xúc cảm này ươm mầm một phương pháp rất âm thầm, rồi âm thầm lặng lẽ lớn lên và nở rộ những đóa hoa ngọt ngào.Trong đông đảo tháng năm thanh xuân xinh xắn ấy, hẳn đã có lần có người như An Tĩnh, rụt rè nhút nhát, ngập xong xuôi theo đuổi sở thích của bạn dạng thân; hẳn đã từng có người như trằn Thuật, đơn lẻ bất cần, lại cũng có lúc trộm ngắm đứa bạn bàn trên, từng chút từng chút nỗ lực kéo gần khoảng cách giữa bản thân và người ấy.Trần Thuật tuy hiệ tượng khó gần, dễ dàng nổi nóng, lại kiêu ngạo, nhưng thực ra lại là một trong người khôn xiết tinh tế. Cứ nhìn giải pháp cậu từng chút, từng chút tiến nhập vào trái đất của An Tĩnh thì biết. Thời cấp ba, hẳn tương đối nhiều người từng thầm thích một fan nào đó, nhưng phần nhiều đều ko có thời cơ nói ra; hoặc không dám nói ra. Nai lưng Thuật lại khác. Cậu anh dũng quan trung tâm An Tĩnh, dũng mãnh chấp nhận tình cảm đẹp tươi đầu đời đó.“Đôi lông mi của trằn Thuật khẽ nhíu lại, sao cô ấy ko về nhà?
Một mình tại đây làm gì.Đồng phục cũng chưa thay, vẫn còn đấy đeo ba lô.Cậu chú ý đồng hồ, cau mày, đang bảy tiếng rồi, vẫn chưa nên ăn gì sao?
Trong lòng trần Thuật bao gồm chút bực bội, lại có chút lo lắng, chần chờ từ lúc nào, cô gái trước mắt đã khiến cho trái tim cậu rung động.”Trần Thuật luôn lưu ý từng cụ thể nho nhỏ dại có liên quan đến An Tĩnh. Ví dụ như chuyện cô vô cùng ngại tiếp xúc với người khác, khi tá hỏa sẽ rụt vai lại, thậm chí là còn rất có thể ngồi ngủ ngơi nghỉ sân thể dục, cả người co lại thành một khối nho nhỏ đáng yêu…Thậm chí khi đứng giữa thành phố đông fan như thế, giữa biển cả người gấp rút qua lại, trần Thuật cũng rất có thể bắt được chính xác hình bóng An Tĩnh. Khi ấy cô bị rớt hạng bên trên lớp, trong những lúc An Nguyệt tốt giang lại đứng hạng thứ hai, chính vì như thế An Tĩnh vừa bi ai vừa sợ, không đủ can đảm về nhà. è cổ Thuật đi qua rất nhiều người, sau cuối dừng ở chỗ cô.Cậu không hỏi gì cả, chỉ đưa cho cô trà sữa, mì Oden, bánh ngọt… từng chiếc từng chiếc một, cho tới khi lấp đầy cái bụng rỗng của An Tĩnh new thôi. Rồi cậu dẫn cô đi chơi game, gợi ý cô đầy đủ thứ nhưng mà trước ni cô trước đó chưa từng biết. Trời tối hôm đó của An Tĩnh tưởng sẽ bi ai thảm lắm, nhưng mà nhờ tất cả Trần Thuật, nhưng trở cần ngập tràn niềm vui.Trần Thuật nói, “Mình không đề xuất lời cảm ơn của cậu đâu.” “Cho mình số điện thoại cảm ứng của cậu.”Sau đó, è Thuật ghi chú số của An Tĩnh tía chữ này: tiểu Tiên Nữ.Tình yêu thương của è cổ Thuật và An Tĩnh đó là tình yêu học trò điển hình. E ấp, hổ ngươi ngùng, tiếp đến dần trở cần đậm sâu đến mức không thể tách bóc ra. Mối quan hệ của họ tiến triển một biện pháp rất trường đoản cú nhiên, mỗi cá nhân dùng cách tiến hành riêng của bản thân để tiến vào trái đất của đối phương.An Tĩnh sẽ bởi sợ phụ huynh vạc hiện cơ mà chỉ dám “lén lút yêu thương đương” với trằn Thuật; è Thuật sẽ vì chưng ghen tị với mấy tên nam nhi xung quanh An Tĩnh nhưng muốn công khai mối quan hệ của tất cả hai. è cổ Thuật sẽ vì An Tĩnh cơ mà hung hăng rình rập đe dọa mấy người có ý vật với An Tĩnh, thậm chí còn động chân cồn tay; An Tĩnh sẽ vị Trần Thuật nhưng mà đứng ngóng thật lâu thật thọ trước cổng trường, chính vì muốn được đi cùng cậu…“Em là tiểu Tiên cô gái của anh” là 1 câu truyện tràn ngập ánh sáng của tx thanh xuân và hạnh phúc. Nếu như bạn đã trải qua thời cung cấp ba, gồm thể bạn sẽ cảm thấy cực kỳ hoài niệm; nếu như khách hàng còn đã đi học, thì hẳn sẽ mong trân trọng hơn trong năm tháng đang ngồi bên trên ghế đơn vị trường.Đó là một quả đât vô thuộc sinh động, ngẩng mặt lên hoàn toàn có thể thấy bầu trời biếc xanh xinh đẹp, liếc đôi mắt nhìn có thể thấy tín đồ mà mình thầm yêu đương trộm nhớ; tùy luôn tiện nói mấy câu cũng hoàn toàn có thể khiến cả không khí rộn ràng hẳn lên. Ở quãng thời gian đó, ai cũng lấy tâm tư tình cảm đơn thuần mà lại đối xử với nhau.“Em là tè Tiên thiếu phụ của anh” khiến mình cảm giác yêu mến không chỉ vì trằn Thuật bá đạo, An Tĩnh nhút nhát vơi dàng; bên cạnh đó vì An Nguyệt cảm xúc nghĩa khí, Tống Tư sôi sục ồn ào, Kỷ Nguyên lạnh lùng lại tốt bụng… tất cả đàn họ làm cho một bức tranh tuổi trẻ thiệt sự đẹp mắt lắm, để cho mình chẳng thể không ngưỡng mộ.Trần Thuật nói: ““Không sao đâu, không hại trẻ tuổi, họ cùng nhau trưởng thành và cứng cáp là được”.Trần Thuật nói: “An Tĩnh, sau này phải chú ý ăn uống, để ý nghỉ ngơi”.Trần Thuật nói: “An Tĩnh, ngóng lát nữa đi rồi, hãy nhớ đừng quay đầu lại, nhất định không được quay đầu lại, anh đang đứng vùng phía đằng sau em dõi theo em”.Trần Thuật nói: “Còn nữa, hãy nhớ, anh không chỉ có thích em, anh vô cùng yêu em”“Nếu như quay đầu lại.Anh sợ hãi em sẽ không còn nỡ.Anh hại anh… cũng trở thành không nỡ.Bây giờ bọn họ đều còn vượt trẻ, không có tác dụng chống lại tía mẹ.Vì cầm cố hãy trưởng thành và cứng cáp thật tốt.”Có lẽ bất kỳ mối tình học trò nào cũng thế, rào cản to nhất đó là phụ huynh. Bởi vì thế, nó new dễ tan dễ dàng đi như vậy. Nói giảm đứt là giảm đứt. Tuổi trẻ họ có tất cả, trường đoản cú do, thời gian, các bạn bè, sức sống thanh xuân, tuy thế lại chẳng mấy ai tất cả đủ năng lực vượt qua tiếng nói của bố mẹ. Nai lưng Thuật cùng An Tĩnh gồm một quãng thời hạn rất đẹp, nhưng cuối cùng vẫn yêu cầu nói tạm bợ biệt.Thế nhưng, trợ thời biệt không hẳn là vĩnh biệt.Trần Thuật và An Tĩnh với mọi người trong nhà vượt qua thời gian, quá qua tất thảy, cho đến khi trưởng thành, không còn là phần lớn cô cậu học sinh cấp tía đầy mơ mộng. Thời gian như nước chảy, chúng ta trưởng thành, cũng đem tình ái ấy tương khắc sâu vào vào tim.Trần Thuật nói: “Tốt nghiệp xong, bọn chúng mình kết duyên nhé.”Và bao gồm thể, cũng tương tự Trần Thuật cùng An Tĩnh trong mẩu chuyện này, bạn sẽ tìm thấy tình thương tuyệt đẹp mắt mà bạn dạng thân đã từng có lần ước ao vào suốt trong năm tháng tuổi con trẻ ấy.“Khoảnh tự khắc này sẽ được ghi lưu giữ mãi mãi.Em ngắm mặt trời mọc, anh ngắm em, bên nhau thề nguyền dưới cảnh sắc tráng lệ.Từ đồng phục ngôi trường tới mẫu váy cưới.Người ở bên cạnh, từ đầu tới cuối hầu như là em.Chúng ta cùng mọi người trong nhà trưởng thành, rồi lại cùng cả nhà già nua.”__________" : trích từ bỏ truyện

Em Là tè Tiên thanh nữ Của Anh - Ma Ma.

Romance

Tên truyện: Em Là đái Tiên đàn bà Của Anh. Tác giả: Ma Ma. Editor: Thu Trần. Số chương: 75 chương + 4 ngoại truyện - Hoàn. Văn án: ra mắt 1: Một ngày kia, trường học xì xào. Quan yếu ngờ, vị è cổ Thuật kiêu căng tính khí khó chịu kia lại sở hữu một ngày ngoan...

#anh #của #emlatieutiennucuaanh #hiendai #hoàn #ngontinh #nữ #sung #tiên


*

*
Báo Cáo Truyện
Trần Thuật bỏ tai nghe xuống, nh&#x
EC;n bao phủ một l&#x
FA;c.

"Cạnh An Nguyệt." C&#x
F4; L&#x
FD; lướt nh&#x
EC;n sơ đồ chỗ ngồi rồi n&#x
F3;i.

Trần Thuật kh&#x
F4;ng nh&#x
FA;c nh&#x
ED;ch.

C&#x
F4; L&#x
FD; nhận ra cậu ta kh&#x
F4;ng biết An Nguyệt l&#x
E0; ai, đ&#x
E0;nh đưa tay l&#x
EA;n chỉ k&#x
E8;m lời giải th&#x
ED;ch: "Ngay trước Hứa Gia Nghiệp, ở đ&#x
F3; c&#x
F3; chỗ trống."

"N&#x
E0;y, người anh em, ở đ&#x
E2;y." Hứa Gia Nghiệp ngồi b&#x
E0;n cuối giơ tay vẫy vẫy, chỉ chỗ đến cậu ta.

Trần Thuật nh&#x
EC;n thấy, nhếch m&#x
E9;p cười, bước thật nhanh về ph&#x
ED;a cậu bạn. Nh&#x
EC;n từ xa, cậu ta tho&#x
E1;ng thấy ngay trước mặt ch&#x
ED;nh m&#x
EC;nh l&#x
E0; c&#x
F4; g&#x
E1;i vừa đi lướt qua, v&#x
F3;c người nhỏ nhắn mảnh mai, t&#x
F3;c m&#x
E1;i bít hết đ&#x
F4;i mắt.

Trần Thuật nh&#x
EC;n một l&#x
FA;c rồi thờ ơ nh&#x
EC;n quý phái chỗ kh&#x
E1;c, đi về ph&#x
ED;a trước.

S&#x
E1;ch gi&#x
E1;o khoa được ph&#x
E1;t sẵn tr&#x
EA;n b&#x
E0;n, một chồng d&#x
E0;y v&#x
E0; nặng như đ&#x
E1;. An Tĩnh sắp xếp đồ d&#x
F9;ng mang lại tiết một, nh&#x
E2;n tiện viết t&#x
EA;n của m&#x
EC;nh l&#x
EA;n từng cuốn s&#x
E1;ch.

Xem thêm: 3 Bộ Sách Hay Khoa Học - 3 Bộ Sách Khoa Học Đáng Đọc

Khoảnh khắc c&#x
F4; cầm b&#x
FA;t l&#x
EA;n, kh&#x
F3;e mắt v&#x
F4; t&#x
EC;nh liếc thấy đ&#x
F4;i gi&#x
E0;y đ&#x
E1; b&#x
F3;ng h&#x
E0;ng hiệu của Trần Thuật.

G&#x
F3;c &#x
E1;o đồng phục của cậu ta tho&#x
E1;ng chạm qua m&#x
E9;p b&#x
E0;n của An Tĩnh, gợn l&#x
EA;n một l&#x
E0;n s&#x
F3;ng nhỏ, lại như kh&#x
F4;ng một ch&#x
FA;t dấu vết.

Một l&#x
E0;n gi&#x
F3; thổi qua.

Người ph&#x
ED;a sau đ&#x
E3; ngồi v&#x
E0;o chỗ.

An Tĩnh tiếp tục viết t&#x
EA;n l&#x
EA;n từng cuốn s&#x
E1;ch, n&#x
E9;t b&#x
FA;t mực đen đẹp đẽ tr&#x
EA;n trang s&#x
E1;ch trắng.

Trần Thuật vừa ngồi xuống, Hứa Gia Nghiệp ở sau đ&#x
E3; n&#x
F3;ng l&#x
F2;ng vỗ vai cậu ta, giơ ng&#x
F3;n tay c&#x
E1;i ra: "A Thuật, &#x
F4;ng gấu thật đấy, ng&#x
E0;y đầu ti&#x
EA;n đi học m&#x
E0; su&#x
FD;t đến muộn."

Trần Thuật chưa kịp n&#x
F3;i, Ch&#x
E2;u Tề ngồi c&#x
E1;ch một lối đi đ&#x
E3; chen v&#x
E0;o: "Ha ha, r&#x
F5; r&#x
E0;ng l&#x
E0; tối qua A Thuật ngủ muộn, n&#x
F3;i đi, c&#x
F3; phải lại n&#x
F3;i chuyện điện thoại cả đ&#x
EA;m với hoa kh&#x
F4;i trước đ&#x
E2;y của ch&#x
FA;ng ta kh&#x
F4;ng?"

Tống Tư nghe thấy liền đưa mắt nh&#x
EC;n người anh em của m&#x
EC;nh, cười rất gian t&#x
E0;.

Ba đ&#x
F4;i mắt đều đổ dồn về ph&#x
ED;a Trần Thuật.

Trần Thuật bỏ cặp s&#x
E1;ch xuống, thản nhi&#x
EA;n chỉnh lại d&#x
E2;y điện thoại của m&#x
EC;nh, con quay người cau m&#x
E0;y n&#x
F3;i: "N&#x
F3;i linh tinh g&#x
EC; thế?"

Ng&#x
F3;n tay của cậu ta rất d&#x
E0;i, b&#x
E0;n tay với c&#x
E1;c đốt xương r&#x
F5; r&#x
E0;ng quấn lấy d&#x
E2;y tai nghe, cuối c&#x
F9;ng cuộn lại một c&#x
E1;ch cẩu thả v&#x
E0; nh&#x
E9;t v&#x
E0;o cặp s&#x
E1;ch.

H&#x
E0;nh động kh&#x
F4;ng từ chối cũng kh&#x
F4;ng thừa nhận ấy khiến tía cậu bạn c&#x
E0;ng nổi hứng.

Tống Tư ngồi thẳng dậy, kho&#x
E1;c vai Trần Thuật, "Đ&#x
FA;ng thật sao, thật vậy &#x
E0;?"

Ch&#x
E2;u Tề cũng biết chuyện n&#x
E0;y, khẽ nhếch mắt: "L&#x
E0;m kh&#x
F3; Hạ T&#x
E2;m Vũ rồi. Theo đuổi cả học kỳ kh&#x
F4;ng được, lẽ n&#x
E0;o nghỉ h&#x
E8; đ&#x
E3; ra tuyệt chi&#x
EA;u tất thắng n&#x
E0;o rồi?"

Tống Tư, Hứa Gia Nghiệp v&#x
E0; Trần Thuật trước đ&#x
E2;y học c&#x
F9;ng lớp 10-A1, Ch&#x
E2;u Tề học lớp 10-A6.

Ch&#x
E2;u Tề quen họ khi c&#x
F9;ng chơi b&#x
F3;ng rổ, chơi m&#x
E3;i chơi m&#x
E3;i cuối c&#x
F9;ng trở th&#x
E0;nh anh em th&#x
E2;n thiết, hơn thế, th&#x
E0;nh t&#x
ED;ch học tập của cậu ta cũng kh&#x
F4;ng tệ, học kỳ n&#x
E0;y cũng thi được được lớp A1, anh em ai nấy đều vui mừng.